Đứng dậy tại chỗ, uốn éo nhún nhảy theo điệu nhạc trong máy vi tính, đơ đỡ.Rồi lại mặc cảm mình luôn cũ trong công việc sáng tạo.Phải thế chăng? Phải đóng kịch, phải đeo mặt nạ thì người ta mới cho là mặt thật.Chỉ có nó mới biết những gì nó để rơi là gì.Bây giờ bạn chỉ dừng lại ở một số nhân vật.Với sự tàn tạ, còn cách nào khác đây ngoài viết.Điều này khiến nội tại bạn càng bị tổn thương nặng nề.Chỗ khác, riêng xông hơi một lần đã 80.Vừa phải khao khát một ngày họ cũng phá bỏ chúng để chung sống trong một tầm nhận thức khách quan và lành mạnh hơn.Mất thương hiệu hơi bị phiền.
