Trong quá trình nghiên cứu của mình, tôi đưa bài trắc nghiệm này cho hai trăm người may mắn, người không may và người trung hòa.Tôi đã phát bài trắc nghiệm này cho nhiều người.Cô từ tư lần tìm chìa khóa và bắt đầu nổ máy.bằng cách nhin lại và lưu tâm đến những điều tích cực từ những vận rủi rõ ràng trong quá khứ, họ cảm thấy tồt hơn về chính mình trong tương lai.trong công việc thứ hai, đồng nghiệp kiếm được nhiều tiền hơn bạn và do vậy về mặt tâm lý, bạn cảm thấy thật bất mãn với tình huống.nhưng thời đó chẳng bao giờ tới, và tôi cũng thôi không màng đến nó nữa.Những quyết định này liên quan đến những người mà họ gặp trong đời sống cá nhân và nghề nghiệp của mình.Nhưng những người may mắn và không may mắn trong thí nghiệm của tôi có xoay xở tốt hơn tôi chút nào không? Trong số 700 người, chỉ có 36 người trúng được chút tiền.Tôi đi đến bác sĩ để khám lấy thuốc.Năm tháng trôi đi, nỗi lo lắng về vận rủi trong đời có lẽ sẽ đánh thức tôi dậy, có thể sẽ là buồn nôn, chóng mặt và thiếu ngủ.