Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn!Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James.Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình:Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được.- Chẳng có lý do gì mà cậu phải làm lại từ đầu cả.- Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác.Tớ rất ghét những thứ đó.Trước nay James vẫn quan niệm giống bố anh rằng nếu muốn mọi việc được như ý thì tốt hơn cả là nên tự mình làm lấy mọi việc.Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.Tuy thế, James vẫn tỏ ra hơi thiếu kiên nhẫn với việc chuẩn bị này.
