Không hẳn là ra khỏi nhà bước chân nào trước.Giá nếu biết có ai đã viết về chuyện này thú vị hơn nhiều (chắc là có rồi) thì có lẽ hắn sẽ phải nỗ lực hơn.Rồi cuộc sống sẽ dậy bạn rằng khi nói chuyện thì rất ít sự thật được tiết lộ.Bình thường thì dù không phải vừa viết vừa hơi lo lo bị đột kích, bạn cũng không viết dài thế này đâu.Cả những ý nghĩ này cũng quá cũ.Ngồi bên trái tôi là một người khá điềm tĩnh, ít reo hò.Thế nên bao giờ cũng thường là người quen nhận ra bạn trước mỗi khi chợt lướt qua nhau.Và phải đập xác xuống nền đá hoa lạnh buốt.Khi ấy, nó sẽ bước chập chững sang những điều tôi viết và thu hoạch cái mình cần.Hôm qua tao nóng quá.
