Tôi lo vì tư tưởng có ung thư trong bao tử.Vậy mà có cái gì không xuôi.Vậy bác sĩ Adler khuyên ta mỗi ngày làm một việc thiện.Tôi cốt hỏi như vậy để họ khỏi ngó vào bộ áo tồi của tôi mà.Khi cha ông qua đời, các bạn bè phải góp tiền lại mua giúp cho cỗ quan tài.Nếu cứ ngấm ngầm uất ức không than thở được với ai, rất có thể họ sẽ sinh ra chứng bệnh thần kinh trầm trọng.Khi viết chương này, tôi nhận được bức thư của một ngườiđàn bà mạt sát Đại tướng William Booth, người lập ta "đạo binh [31] tế độ lầm than".Vị bác sĩ săn sóc tôi chỉ khuyên có vài lời mà thay đổi hẳn đời tôi.Tôi có thể giải cho viên thống đốc Nhật.Ông chủ bút một tờ báo ở New Orleans nói với tôi rằng người thư ký của ông một hôm dọn bàn tìm ra được một cái máy đánh chữ mất từ hai năm!