Lẹt xẹt… Lẹt xẹt… Vẫn tiếng chổi quen thuộc của chị Lụa - công nhân của đội vệ sinh thành phố, chỉ khác một điều đêm nay là đêm giao thừa.Chẳng muốn nói gì nhưng luôn mong chờ sự thấu hiểu và cũng dễ dàng thấu hiểu người khác mà chẳng đợi phải nói nhiều.Bộ não im lặng suy nghĩ một hồi rồi đáp: "Nếu tớ có thể trả lời câu hỏi này thì tình yêu đã không tồn tại.Ý chí luôn đóng vai trò quyết định.^_^ Khởi điểm không quan trọng bằng đích“Điều này thật khó chấp nhận, đề dễ như thế mà, kỳ này mình không thể duy trì chuổi thành tích bất bại để lên mặt với cái lũ đáng ghét kia rồi” - Chíp nghĩ thầm, đôi mắt lệ long lanh đầy nỗi thất vọng.Bỗng mẹ ôm Bông vào lòng nghẹn ngào: "Bé Bông của mẹ ngoan lắm!" Từng giọt nước mắt lặng lẽ chảy dài trên đôi má gầy gò của người phụ nữ trẻ.Tất cả mọi thứ trong mắt Chíp đều phải thật hoàn hảo, một hạt sạn trong bất cứ vấn đề gì đối với cô cũng là một điều không thể chấp nhận được.Nếu bạn cần giao tiếp nhưng bạn không thể sử dụng từ ngữ, dù viết hay nói, thì bạn làm cách nào? Một người đã đưa ra những ý sau: ngôn ngữ cử chỉ, dùng trống, dùng đồ vật, dùng đèn nhấp nháy, vẽ.- “Đã đến chùa, ngại gì lạy Phật, thôi thì mình vô thắp nén nhang thành kính cái vậy!” - Thoáng nghĩ, Chíp bước về phía ngôi chùa.
