Bạn thì có lẽ sẽ không thanh minh.Tôi nói: Con mèo ở trên này rồi.Vâng, lúc đó, một chú sấn đến rút chìa khóa xe của tôi và bảo: Mẹ mày, mất dạy.Không gian không quá rộng nhưng mọi vật được sắp xếp khiến người vào không cảm thấy gò bó.Hơn nữa, loài người trong thế giới vật chất bị lệ thuộc vào nó (và cả muôn thứ luân lí) thường hèn nhát, lại có bản năng ham sống sợ chết nên có thể yên tâm rằng sẽ không bị tuyệt chủng bởi hiện sinh (mà có thể bằng cái khác).Việc bạn định làm là trốn vào giấc ngủ và bắt chước triết lí của một nhân vật tinh nghịch trong truyện tranh: Con thú mau lành vết thương vì nó ăn nhiều và ngủ nhiều.Nó khờ nên nó chưa khai thác được mình.Chúng không bao giờ dám oán bác nếu chúng lỡ sa ngã trong thời gian bác nghỉ ngơi đó.Tôi tự hỏi tôi đang khóc vì thương tôi, vì đau đớn hay vì họ.Chứ không phải như thời của tôi bây giờ.