Làm như vậy, bạn rọi tia sáng vào vùng bóng tối này.Bạn trở thành “chiếc cành bị cắt rời khỏi cành cây nho” như chúa Jesus nói.Giống như trong tất cả các câu nói khác của Chúa Jesus, trong câu nói này ngài chỉ đề cập đến thực tại nội tâm của bạn, chứ không nói đến cách cư xử bề ngoài trong cuộc sống của bạn.Nhưng ngay như vậy cũng nằm trong cuộc chơi thần thánh lila của đấng Phạm Thiên mà thôi.Nói rằng Thiên Chúa đã hay sẽ hiện hữu là mâu thuẫn.Chờ đợi là một trạng thái tâm trí.Hậu quả là, chủ thể quan sát – tức là ý thức thuần túy vượt ra khỏi hình tướng – trở nên mạnh mẽ hơn, và các định thức ràng buộc của tâm trí bị suy yếu đi.Tình hình này rất giống như một chi tiết bị rứt xé khỏi cơ thể bạn vậy.Mọi thứ đem lại cho bạn cảm thức về cái tôi trước kia giờ đây lại hóa ra khá vô nghĩa.Dù cho tôi có hoàn toàn chấp nhận rằng thời gian nói cho cùng chỉ là ảo tưởng, thì có gì khác biệt xảy ra cho cuộc sống tôi đâu? Tôi vẫn phải sống trong một thế giới hoàn toàn bị thống trị bởi thời gian.
