Một buổi sáng đẹp trời, như thường lệ, vừa nhác thấy Jim là anh chàng hồ hởi: Jim, khỏe không?Vì sao như vậy? đối với một người kém cỏi, nhút nhát thì một cuộc phỏng vấn có thể là một nỗi đáng sợ.Nhưng không phải ai cũng tốt bụng như thế.Có thể là nhờ giọng điệu nghe đã buồn cười lẫn cách nói tỉnh như không của George.Bạn thấy đấy, không việc gì phải xấu hổ, thẹn thùng hay e ngại cả! Chúng ta nên chia sẻ tâm sự của mình, thắng thắn và bộc trực, không quanh co, không giả tạo.Và tại sao họ có một vốn tri thức lớn.Chỉ có năm từ, rõ ràng, rành mạch: Đây là nghề phát thanh!Đây là một chuyện cười.Thay vào đó hãy trình bày bạn có thể làm tốt công việc hơn những người khác như thế nào.Khi được hỏi về những điều không như ý muốn, thái độ của bạn thế nào? Bạn có hóm hỉnh như John Lowenstein? Đừng phủ nhận thực tế, hãy nhìn thẳng vào nó và cười với nó.
