tôi được tới đây là nhờ thịnh tình của anh em.Bổn phận của ông quản lý khách sạn này là thâu cho được nhiều lợi.Phải, rồi sao nữa? Bạn xoa tay hoan hỉ.ánh nắng mặt trời làm cho bạn phải cởi áo ra mau hơn là một trận cuồng phong; những lời ngọt ngào, êm đềm đi sâu vào lòng người ta hơn là cơn thịnh nộ, đập bàn quát tháo.Nhưng vấn đề không phải ở đó.Phải, đàn ông biết tất cả những điều đó.Xin bạn nghe chính ông Franklin kể chuyện lại: "Tôi nghe người ta nói rằng trong tủ sách ông ta có quyển sách rất hiếm, quý, tôi bèn viết cho ông vài hàng tỏ ý ước ao được đọc cuốn ấy lắm và xin ông làm ơn cho mượn trong vài ngày.Bữa đó, tôi đã mất hết điềm tĩnh, xin ông thứ lỗi cho".Chúng ta đều khát những lời khen chân thành mà than ôi! ít khi người ta cho ta cái đó.Mỉm cười với ai, tức như nói với người đó: "Tôi mến ông.
