Khi làm việc, tôi đặt một chiếc mũ màu nâu trên bàn để luôn luôn nhớ rằng thân thể phải mềm như vậy.Tôi phải hợp tác nếu không.Muốn vậy, tôi đi lượm hàng chục cuốn dạy cách nói trước công chúng và bỏ mất một năm để chuyển những ý của họ sang bản thảo của tôi.Bà nói: "Phần đông".Không biết đi đâu nữa, tôi vào nghe thuyết pháp về câu: "Chinh phục được tinh thần mình còn quan trọng hơn là chinh phục được một châu thành"."Ta thương người tức là rất thương ta".000 toa mà chỉ có năm toa bị tai nạn.Ông nói rằng thành công đó do sự tập luyện hai năng lực mà H.Riêng tôi, tôi sợ tới nỗi gần như nghẹt thở, luôn miệng lẩm bẩm: "Chết rồi!.Như vậy luôn tám tuần lễ.