Sự nhấn mạnh vào sự trừng phạt ở một phía khác cũng chẳng có tác đụng.Bệnh nhân cần được thuyết phục rằng người bác sĩ đó đang đứng về phía mình.Sự phản ứng với bọn khủng bố trong năm 2001 chẳng hạn là một ví dụ rõ ràng về việc nỗi sợ tập thể có thể sản sinh ra những hậu quả khủng khiếp như thế nào.thăng trầm trong cuộc đời và sự nhận biết của chúng ta về cuộc đời ngắn ngủi hữu hạn của mình.Con số lính Mỹ bị chết trong thực tế đã lên tới 58000 người.Ông và một số người khác chính là những người mà tôi cần khi con tôi mất, những người thực sự hiểu khoảng trống mà tất cả chúng ta đang rơi vào, và đang cố gắng – đôi khi nửa vời để bám giữ.Thế thì tại sao con người lại cảm thấy khó đến vậy khi đầu hàng quá khứ.và dùng quá nhiều từ «đáng nể».Nhưng liệu ai là người phải chịu trách nhiệm?Thời thơ ấu là hàng loạt những ảo ảnh tan vỡ, theo đó, chúng ta trưởng thành dần từ những đứa trẻ tin vào niềm tin ngây thơ đến thực tại tàn nhẫn.
