Chắc bạn không dám cả gan chối cãi điều đó chứ? Nếu bạn chịu nhận mà còn không chịu bỏ ra một phần mỗi ngày để suy nghĩ kỹ lưỡng về lý trí, nguyên tắc và hành vi thì có khác gì muốn sáng thì phải có đèn, mà bạn lại nhất định không chịu thắp đèn không?Phần đông vì ráng làm nhiều quá mà bị tai hại.Ông đi lại bến xe mà đầu óc rỗng không.Mà thái độ của thầy là điều quan trọng nhất.Bạn có nhớ, buổi sáng đó, nhận được một bức thư khiến bạn lo lắng, cân nhắc kỹ lưỡng khi trả lời không.Vậy đợi tới tuần sau hoặc ngày mai là việc không lợi gì cả.Bạn phải bảo vệ lòng tự trọng của bạn.Bạn tự nhủ: "Ta phải ráng biết chút gì về cuộc cách mạng Pháp, về lịch sử hỏa xa hoặc những tác phẩm của John Keats (thi sĩ Anh ở thế kỷ 19)".Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác.Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.