Nhưng đời đã trót giao cho bạn vai một thằng con trai thường thì trầm tính mất rồi.Cái thói ích kỷ làm loài người còn mông muội, phát triển không kịp hiện đại đã từ lâu được hợp thức hóa.Khi bạn rời bàn, bỏ bút.Đốt tờ nào tôi đọc lướt qua tờ ấy.Chà, ông anh này cũng không đến nỗi phong kiến như vẻ lừ đừ của ông ta.Nằm vô tích sự cả đêm vẫn phải nằm.Xem bóng đá thì ngơ ngác và ngây thơ đầy tính đáng yêu như dân quê ta sang Mỹ.có một đứa bị nằm trần truồng trên sàn lạnh cho đến sáng mà chẳng đứa nào đoái hoài vì nó trơ trọi không kẻ thân thích suy ra không có tiền và thế là chỉ đến lúc nó sắp chết thì sợ hậu họa bọn mày mới chịu xúm lạiBạn, nghĩa là những ai đọc xong nó không coi tôi là thằng hâm, thằng điên, thằng gàn dở, thằng đểu hoặc thằng hèn.Mà không, ngay từ lúc lấy lời khai, đồng chí ấy đã biết tên mình.
