Bác mặc kệ cái nhìn của người đời, miễn là con cháu có thêm miếng cá, món quà…Hẹn ông anh 4 giờ chiều mai đi tiếp.Ta luôn cố giữ sự nhẹ nhàng của một đứa trẻ để âm thầm tưới sự trong trẻo, lương thiện làm đời sống họ thêm thoải mái.Tôi ủng hộ mà tôi lại ngồi co chân trên xe máy dưới lòng đường? Muốn lên vỉa hè ngồi cho yên tâm lắm chứ.Cả buổi tôi mời anh chàng ba cái kẹo nữa, anh ta từ chối cái cuối cùng.Ông anh bảo không khí mờ ảo nhỉ, như sương mù, khó thở hơn bên kia.Như một xu thế để sinh tồn đỡ đau đớn.Có phải em đang muốn nói anh câm đi?Từ đó mà tôi chọn cả tiếng nói về tình yêu, về Nhân Loại.Sách cũ thì cũng đừng xé chứ.
